Mơ một mùa hoa


Không một mùa, một ngày tháng nào trong năm mà khoảng trống ấy được lấp đầy. Ngồi trong phòng em vẫn cảm nhận đầy đủ hơi lạnh của mùa đông sắp đến, bàn tay em xanh xao gầy guộc… Chiếc đồng hồ gõ từng nhịp chậm, e đếm từng hạt cát đều nhẹ tênh.
Từng cơn gió nhẹ nhàng nhưng buốt tận tim, em mơ giấc mơ của miền kí ức. Lúc nóng lúc lạnh, cơn sốt là kết quả của một quá trình căng thẳng. Trong mơ, em thấy mình bay qua những cánh đồng đầy hoa lạ, từng cánh hoa xanh dịu nhẹ nhàng nương theo gió. Nhưng em cứ đi mãi, đi mãi, bỏ lại sau lưng những mùa hoa rực rỡ. Vẫn tiếng đồng hồ tích tắc, vẫn cánh đồng hoa, vẫn một mình.
“Ngoài  hiên nắng lên, đi về đâu đó giấc mơ trôi dạt giữa đêm. Ôi ngày hôm qua dường như chưa đến bao giờ. Tỉnh giấc bên em một giấc mơ nhẹ…”.
Một chút nắng cho ngày thêm ấm áp, cho sáng tưng bừng những tiếng bình minh. Cho rong rêu của ngày trước mãi trôi xa…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét