Không dành cho những tâm hồn đen tối

1. Đẹp cả trong lẫn ngoài.
Tôi nghĩ mình may mắn khi có một người vợ rất đẹp, ít nhất là lúc nàng đậy mặt lại. Bạn chớ ngạc nhiên bởi tôi biết ngay cả khi các bà đậy mặt lại thì không ít ông chồng vẫn còn ám ảnh nhan sắc của vợ mình. Tôi nghĩ mình may mắn hơn là vì thế! Đọc đến đây nếu bạn không tin tôi thì tôi nghĩ
do các bạn mất niềm tin vào con người, lỗi này thuộc về các bạn, không phải của tôi.
 Tuy nhiên, nhan sắc chỉ là vẻ ngoài, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” – ông bà ta bảo thế và tôi cũng tin thế. Bạn đọc báo sẽ thấy, chẳng phải người ta vẫn hay chê các hoa hậu, á hậu, siêu mẫu…chỉ là những bình hoa biết đi, biết đứng, thông minh lắm thì chỉ biết nhắn tin, biết chat, chấm hết. Họ thiếu tri thức lẫn chiều sâu. Tôi chả dại gắn kết đời mình vào những người như vậy nên dứt khoát vợ tôi cạnh cái đẹp ở vẻ ngoài thì còn phải có chiều sâu. Đặc biệt phải có tâm hồn.
Tôi tin là vợ tôi có tâm hồn bởi chiều kia tay hàng xóm gần nhà tôi bỗng dưng ngã lăn ra chết mà vợ tôi khóc lên khóc xuống suốt 8 tuần liền sau đó. Thậm chí nàng khóc còn to, còn thảm hơn vợ của anh ta. Thấy lạ tôi hỏi, nàng sỉ vả tôi là đồ ác độc, vô lương tâm, là người có trái tim bằng “bôxít”. Nàng bảo chỉ có loại người như thế mới vô cảm với cái chết của hàng xóm, người sống gần mình. Tôi thề, khi nghe những lời như thế tôi chẳng thấy đau đớn gì, thậm chí sung sướng và thầm hãnh diện bởi mình có được một người vợ tuyệt vời, đẹp cả ngoài lẫn trong, từ lòng ra đến mặt.. Chồng của thiên hạ chết mà nàng còn khóc thế huống gì chồng mình. Tôi tưởng tượng ra ngày mình chết và được nàng khóc gấp tám lần như thế rồi mỉm cười mãn nguyện. Viết đến đây tôi biết chắc có không ít ông chồng đang thầm ghen tỵ với tôi bởi tôi biết phụ nữ như vợ tôi cả thế giới giờ hiếm lắm, chẳng nhiều đâu, thậm chí đang có nguy cơ tuyệt chủng.
Thề nhưng lạ ở chỗ ngày mẹ tôi mất đi nàng đã không khóc lấy nửa giọt nước mắt nào.
Tôi hỏi người dưng chết em khóc lắm thế trong khi mẹ anh mất đi sao mắt em ráo hoảnh? Nàng giận dỗi bảo sống với nhau ngần ấy năm mà tôi không hiểu được nàng, rằng tôi không yêu thương nàng, thiếu tin tưởng nàng. Điều đó làm nàng cảm thấy bị tổn thương và xúc phạm – mọi người nên nhớ tâm hồn của vợ tôi rất mỏng manh, dễ vỡ. Và nàng giải thích chồng thiên hạ là người ngoài nên phải khóc ra ngoài, còn mẹ chồng mình là người trong nhà nên phải khóc vào trong. Nàng còn bảo mình đã khóc ướt hết cả lòng dạ, tim gan, nước trong lòng dâng lên cao đến mức nàng thải ra không kịp. Nàng kể có những ngày nàng ngồi suốt trong toalet để vừa khóc vừa thải, khóc đến đâu thải đến đó chứ không sình bụng. Nhưng phàm, đời vốn tầm thường, chỉ thấy những biểu hiện chảy ra bên ngoài, còn những gì diễn ra bên trong hiếm ai nhìn thấy!
Nghe nàng nói xong tôi thấy mình thật tồi tệ và nông cạn. Chỉ vì chút hồ nghi vặt vãnh mà suýt nữa tôi hiểu sai bản chất của câu chuyện và làm tổn hại tâm hồn nàng. Tôi hứa sau khi viết xong truyện này cho mọi người đọc thì tôi sẽ vào phòng xin lỗi nàng, bằng tất cả những gì chân thành nhất mà mình có được.
2. Son sắc
Tay hàng xóm nhà tôi thật bất hạnh khi lão vừa treo cổ tự tử vì không chấp nhận được việc vợ mình đi ngoại tình. Tôi có phúc hơn lão nhiều bởi tôi biết chắc vợ mình là mẫu người chung thủy. Ít nhất là ở mặt lý thuyết.
Nàng hay tỏ vẻ gắt gỏng và chì chiết không tiếc lời kẻ ngoại tình nào đó được báo chí đề cập. Có lần nàng còn vả té tát vào mặt của nhân vật được in trên báo nữa nhưng tôi cản. Nàng bảo: “Không! Anh phải để em xử cái loại gái thối tha, mất nết này. Đàn bà gì mà hớ ra cái là sang nhà hàng xóm nằm ngửa ra chứ!?” Tôi bảo ai tệ hại mặc họ, em quan tâm làm gì cho mệt người. Miễn với anh, em son sắc là được rồi! Tôi nghĩ người phụ nữ nào đó cần phải nhắn tin cám ơn tôi bởi nếu tôi không cản thì mặt cô ấy nát như tương dưới bàn tay vợ tôi.
Mà không chỉ lý thuyết suông, anh bạn tôi đến chơi trong trạng thái ngà ngà nên vấp phải vào người vợ tôi. Hậu quả là, khi anh đến nhà tôi anh là con người này nhưng khi bước ra anh thành con người khác. Đến mức, khi trở về nhà, vợ anh tưởng là ông hàng xóm nên ân cần, niềm nở đưa vào phòng chứ bình thường, anh không bao giờ được thế. Nghe đâu, hôm sau anh đi khám, bác sĩ chẩn tỷ lệ thương tật của anh 81%. Nói gọn lại, vợ tôi là người chung thủy tuyệt đối.
Chỉ hơi lạ ở chỗ, có lần tôi làm vệ sinh nhà cửa thì trông thấy một chiếc quần “chip” của đàn ông dưới gầm giường nhưng không phải của tôi - tôi không dùng những chiếc quần sặc sỡ đến vậy. Tôi nhíu mày, cầm lên và bảo với vợ: “Hình như thứ này không phải của anh!”. Vợ tôi cười bảo à, tháng trước có thằng cha nào đó nhỡ đường vào nhà của chúng ta dùng nhờ nhà vệ sinh. Thật lòng, khi nghe vợ mình bảo vậy trong tôi cũng dâng lên những điều khó nghĩ. Tôi nghĩ đó có lẽ là một tay dị hợm bởi nếu không, anh ta sẽ chẳng có cái kiểu đi vệ sinh kỳ lạ và lắt léo như thế. Vào nhà người khác đi vệ sinh nhờ nhẽ nào anh ta cởi quần trong phòng ngủ, bỏ quần chip xuống gầm giường rồi chui vào nhà vệ sinh, xong rồi thì về. Nói thật là tôi buồn cười cho gã nào đấy. Gã thật là ngốc.
Song, tôi vốn là kẻ tôn trọng vợ, tôi tin vào sự chung thủy, son sắc của nàng nên tôi dừng lại ở đây và không dám nghĩ tiếp. Bạn biết không? Hạnh phúc không phải là một bộ phim để bạn phải ngồi xem cho bằng hết. Để giữ gìn hạnh phúc, tôi chọn cách chỉ xem nửa bộ phim.
Đọc đến đây rõ ràng bạn phải thấy tôi là người tỉnh táo, khôn ngoan nếu chẳng muốn nói là hơi bị thông minh. Chả hiểu sao bố mẹ tôi dứt khoát đưa tôi vào viện. Buồn cười thế cơ chứ vì tôi chưa thấy ai phải vào viện vì thông minh bao giờ. Tôi nằm khoa gì chẳng rõ nhưng xung quanh tôi có rất nhiều kẻ ngẩn ngơ. Tỷ như ông nằm cạnh tôi đây tóc đã bạc mà không thể phân biệt được giữa đâu là bô và đâu là mũ bảo hiểm. Còn bà nằm phía bên kia thì nhất quyết không chịu mặc áo quần, ai đưa cái gì là bà xé cái nấy, bà cứ nằm tồng ngồng ra như thế. Họ thật hoang tưởng, đã có tuổi mà cứ nghĩ mình trẻ con. Ở đây, chỉ mình tôi tỉnh nhất. Tỉnh đủ để tôi ngồi viết truyện cho mọi người đọc và đợi vợ tôi sau khi cầm quần “chip” trả lại cho khổ chủ của nó thì sẽ vào đây chăm sóc tôi. Bởi đơn giản, tôi biết vợ tôi là người son sắc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét