Chẳng biết nghĩ gì cho những điều vừa trải qua, nhẹ tênh.
Em biết... anh đã quen...
Anh đã quen, anh quen với những lời xin lỗi mà em lúc nào cũng tha thứ. Anh quen với việc người khác chịu đựng lúc anh buồn, phải cười nói chia sẽ lúc anh vui. Anh đã quen với quá nhiều thứ và anh cũng tập cho em thói quen… Em quen với việc phải chịu đựng tính lăng nhăng của anh với mọi loại con gái trên đời này, em quen với việc a luôn trễ giờ và không nghe dt, em quen với việc anh luôn luôn nói dối em từ những chuyện nhỏ nhất. E từng nghĩ yêu là phải biết chập nhận một người không hoàn hảo vì không thể cứ tìm một người hoàn hảo để yêu.
Rồi hôm nay em chợt nghĩ…